Tôi cảm thấy sự việc này thật kịch tính, đến mức tôi không dám tin.
Giang Ly và Tiết Vân phong, tôi và Vương Khải lại ngồi trong cùng một nhà hàng…
Giang Ly nhìn tôi một lát, khóe miệng nhếch lên hé ra một nụ cười lạnh lùng.Sau đó, anh lại nhìn sang Vương Khải, ánh mắt khó hiểu. Tôi chột dạ cúiđầu, không dám nhìn anh.
Vương Khải phát hiện ra sự khác lạ củatôi, quay đầu lại, nhìn thấy Giang Ly. Tôi không biết ánh mắt họ nhìnnhư thế nào, bởi vì tôi vẫn cúi đầu, không dám nhìn bất cứ ai.
Vương Khải đột nhiên nói: “Tiểu Yến Yến, không phải em thật sự thích Giang Ly chứ? Anh ta là một người đồng tính.”
Tôi cười khổ nói: “Thứ tình cảm này nếu như có thể khống chế thì tốt.”
Vương Khải gật đầu nói: “Đúng vậy, chính là do không thể khống chế, anh mới thích em, em cho rằng anh tự nguyện sao?”
Lại thế rồi. Tôi chẳng biết làm thế nào vò vò tóc, nói: “Vương Khải, anh không đùa kiểu này thì sẽ chết sao?”
Vương Khải đột nhiên nắm lấy tay tôi, thần thái có chút bi thiết lại có chútcấp thiết: “Tiểu Yến Yến, em làm sao cứ không chịu tin anh chứ? Anh thật sự yêu em, thật sự!”
Tôi bị dáng vẻ nghiêm túc này làm cho chấnđộng, sợ hãi, đại não nhất thời tắc nghẹn, không phản ứng lại được. Lúcnày, Giang Ly ở góc chéo trước mặt đột nhiên đứng dậy, đi về hướng bênnày.
Tôi thấp thỏm nhìn Giang Ly, không biết làm thế nào.
Giang Ly nhanh chóng đi đến bên bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-theo-anh-ve-nha/2938332/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.