Kỳ nghĩ Quốc khánhtrôi qua cũng không tồi, mẹ tôi sắp nhận giấy chứng nhận người cao tuổinhưng lên núi xuống sông, tinh thần bà vẫn phấn chấn.
Đương nhiên có một sự kiện khiến tôi không thoải mái. Theo mẹ tôi báo cáo, người bố trên ý nghĩa sinh vật của tôi nói tìm bà là muốn nhân kỳ nghỉ, ăn bữacơm cùng hai mẹ con tôi. Tôi hỏi mẹ có đồng ý không.
Mẹ tôi lắc đầu, bảo tôi: ông ấy đã là người xa lạ của bà rồi, chỉ là không biết tôi có đồng ý không.
Tôi cười nhạt, đương nhiên là không đồng ý!
Mẹ tôi thở dài, nói: “Sớm biết con sẽ thế này.”
Những ngày vui vẻ thường trôi nhanh, kỳ nghỉ của tôi kết thúc rồi, tôi cũngnhư phần lớn mọi người, nên đi làm thì đi làm, phải đi học thì đi học.
Ngày đi làm đầu tiên sau kỳ nghỉ, tôi đến công ty, tinh thần sảng khoái, cõlẽ bởi vì đã lâu chưa đi làm, lần đầu tiên tôi biểu hiện tích cực mộtlần, dậy sớm hơn bình thường mấy phút. Vừa vào đến cửa lớn cảu công ty,liền nhìn thấy Lỹ Mẫn của phòng Kế hoạch. Mỗi một công ty đều có nhómngười như thế này, bọn họ tin tức nhanh nhạy, sức lực dư thừa và vô cùng có tinh thần đưa chuyện những chuyện có thể khiến cho thần kinh củangười ta treo lên, tất cả đều trở thành nguồn chuyện của họ. Đươngnhiên, những thứ ở trên coi là gia vị, chủ đề chủ lực của bọn họ thườngsẽ xoay quanh những tin tức liên quan đến công ty, lớn có bé có, xấu cótốt có, chính thức có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-theo-anh-ve-nha/2938260/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.