Mấy ngày này sốngcùng Giang Ly vẫn coi là yên bình, nhưng chúng tôi sắp phải nghênh đónnhững ngày tháng chẳng yên bình gì. Tuần trăng mật của chúng tôi sắp bắt đầu rồi.
Bởi vì tôi tương đối bình thường cho nên đối vớiviệc đi hưởng tuần trăng mật với một người không bình thường, tôi ítnhiều cũng có chút cảm xúc mâu thuẫn, đặc biệt là với một người đàn ôngmà tôi không thể đánh lại, cũng không thể nói lại được, hơn nữa cònkhông tôn trọng phụ nữ. Nhưng chuyến du lịch Maldives miễn phí bảy ngàyít nhiều cũng không nỡ bỏ, thế là tôi đành nghĩ tích cực một chút, coinhư đi du lịch.
Tôi chưa từng tới Maldives, chỉ nghe nói ởđó rất đẹp, trời rất xanh, nước rất trong, trên bãi cát khắp nơi đều làtrai xinh gái đẹp, khi hai mươi tuổi tôi từng hy vọng có thể ở trên mộthòn đảo nào đó của Maldives bán chuối tiêu, cũng coi như là đã ở đó rồi. Đương nhiên giấc mộng này tan biến rất nhanh chóng. Sau này, tôi có rất nhiều ước mơ, đương nhiên không có cái nào có thể duy trì hơn ba tháng. Tục ngữ nói, người có chí lập được chí bền, người không có chí thườngxuyên lập chí, nửa câu sau chính là nói tôi. Nhưng mà tôi vẫn cảm thấyngười không có lý tưởng, không có hoài bão lớn lao, sống sẽ tương đốithoải mái và vui vẻ, hơn nữa, trên thế giới có mấy tỷ người, nếu nhưngười người đều thành thủ tướng, tổng thống, chủ tịch nước, vậy chẳngphải sẽ loạn sao?
Cho nên, những người vĩ đại kia, nếu nhưkhông có những cành củi thừa nhỏ bé như chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-theo-anh-ve-nha/2938240/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.