Buổi chiều trôi qua rất vô vị, buổi tối Giang Ly lại tiếp tục mặt dày ăn đồ ăn tôi làm, tôi khoan dung chẳng nói gì cả.
Đến đêm, tôi vẫn nếm thử cảm giác ngủ một mình, nhưng bất luận thế nào vẫnkhông ngủ nỗi, hơn nữa càng muốn ngủ, đầu óc lại càng tỉnh táo. Tôi nằmtrên giường, lần đầu tiên trong đời cảm thấy làm người thực sự khổ, chỉvì cấu tạo của đại não không giống như những động vật khác, mới phảichịu đựng nhiều giày vò như thế này!
Tôi bò dậy khỏi giường, lấy máy tính, vẫn là đánh quái thôi.
Tối hôm nay Người hẹn sau hoàng hôn vẫn online, tôi vừa lên mạng, anh taliền gửi tin nhắn: “Kẻ ngu, sao muộn như thế này cô mới lên?” Kẻ ngu làcách anh ta gọi tôi, tôi cải chính mấy lần nhưng vô hiệu, nên kệ cho anh ta gọi.
Quan Phương kẻ ngu chơi game: “Anh làm sao biết được tối nay tôi sẽ lên?”
Người hẹn sau hoàng hôn: “Con gái đổ vỡ tình cảm đều như vậy, say sưa vào mạng.”
Quan Phương kẻ ngu chơi game: “Ai nói tôi đổ vỡ tình cảm?”
Người hẹn sau hoàng hôn: “Nếu vậy là cô căn bản không có tình cảm sao?”
Bị anh ta đoán trúng rồi. Tôi đành chuyển chủ đề. “Còn anh, vì sao lúc nào cũng ở trên mạng giết thời gian vậy?”
Người hẹn sau hoàng hôn: “Tôi chẳng phải là vì đợi cô sao?”
Đàn ông trên mạng đa số đều dẻo miệng như thế này, tôi cũng chẳng để ý, chỉ là thuận nước đẩy thuyền nói: “Vừa hay, hôm nay tiếp tục cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-theo-anh-ve-nha/2938239/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.