Trong cảnh này, không gian dường như nặng nề và căng thẳng. Kiều Gia Hân, với cơ thể nhỏ bé run rẩy, nắm chặt vạt áo của Hàn Trạc Thần như đang tìm kiếm sự an ủi, nương tựa. Anh không nói gì, chỉ khẽ ôm cô vào lòng, hành động nhẹ nhàng nhưng lại ấm áp và mang đến cảm giác an toàn. Hàn Trạc Thần ôm cô thật chặt, như muốn trấn an mọi lo lắng trong lòng cô.
Cùng lúc đó, Lục Yên - người bạn thân thiết của cô, đứng đối diện với ánh mắt sửng sốt khi nghe thấy cái tên Hàn Trạc Thần. Cô không thể che giấu được sự ngạc nhiên, thậm chí hơi run rẩy khi nhận ra anh chính là người đó. Ánh mắt lạnh lùng và sắc bén của Hàn Trạc Thần nhìn Lục Yên khiến cô không khỏi rùng mình. Anh định chất vấn Lục Yên, nhưng Kiều Gia Hân đã giữ lấy tay anh, một cử chỉ như muốn ngăn cản.
Cả hai trao đổi ánh mắt. Kiều Gia Hân ngước lên nhìn anh, lắc đầu ra hiệu rằng cô không muốn anh nói thêm gì. Cô từ từ buông tay, đứng thẳng người và đối mặt với Lục Yên, người bạn thân mà cô từng tin tưởng. Giọng nói của Kiều Gia Hân trở nên cứng rắn hơn:
- Lục Yên, chúng ta chơi thân với nhau cũng đã lâu rồi nhỉ? Nhưng có vẻ cậu không còn muốn xem mình là bạn nữa rồi.
Lục Yên cảm thấy có lỗi, lập tức chạy đến nắm lấy tay Kiều Gia Hân, giọng nói lộ rõ vẻ bối rối và khẩn thiết:
- Hân Hân, không phải là tớ không tin cậu, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-minh-hen-ho-di/3730605/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.