Cô thở dài, cố gắng lấy lại bình tĩnh, nhưng sự lo lắng đã hiện rõ trên gương mặt.
Anh ngồi trên giường, yên lặng theo dõi tình hình. Ánh mắt anh vẫn dịu dàng nhưng xen lẫn chút thích thú khi thấy sự bối rối của cô. Đôi môi khẽ nhếch lên nụ cười trêu chọc, rồi anh lên tiếng:
- Có vẻ như em đã gặp rắc rối rồi.
Cô bối rối, vẻ mặt đầy lo lắng khi cố gắng tìm cách giải quyết. Cô quay sang nhìn anh, ánh mắt mong chờ sự giúp đỡ.
-
- Em quên mất báo cáo thực tập tốt nghiệp, chỉ còn hai ngày nữa là hạn nộp mà em chưa làm gì hết! Em thực tập ở công ty anh mới có mấy tuần thì gặp biết bao nhiêu chuyện, em biết viết gì vào báo cáo bây giờ ?
Anh nhìn cô với nụ cười tự tin, một nụ cười mà có thể khiến bất kỳ ai cảm thấy an lòng:
- Hàn phu nhân, em quên chồng em là ai rồi sao ?
Cô ngập ngừng, ánh mắt vẫn đầy lo lắng:
- Em biết anh là chủ tịch lớn nhưng mà...
Chưa kịp để cô nói hết, anh bất ngờ kéo cô lại và đặt một nụ hôn sâu lên môi cô. Cô ngẩn người, bất ngờ trước hành động của anh, không biết phải phản ứng thế nào.
- Để anh ! Anh đã nói với em rồi mà, cứ dựa vào anh !
Nụ hôn của anh không chỉ làm cô bất ngờ mà còn khiến cô cảm thấy xấu hổ, gương mặt cô đỏ bừng khi quay đi chỗ khác.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-minh-hen-ho-di/3648355/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.