Sau khi vào nhà cô như người mất hồn, mặc dù hôm nay là người sinh nhật đánh nhớ nhất của cô kể từ khi mẹ cô mất. Cô ngồi ở bàn ăn nhìn mọi người nói chuyện vui vẻ, trong lòng có nhiều cảm xúc khó tả. Cô cũng nghĩ đến câu nói của mẹ anh lúc nãy. Khi nghe được câu nói đó, trong lòng vừa bất ngờ vừa bất an. Trong đầu cô xuất hiện rất nhiều câu hỏi muốn hỏi anh.
Sau vụ việc của Cố An Nhiên, cô tưởng chừng sẽ bắt đầu một cuộc sống mới, cuộc sống hạnh phúc cùng với anh, nhưng trong lúc vô tình nghe được trước đây người anh nhất quyết muốn cưới lại là chị gái Kiều Vi. Cô đã thấy hơi hụt hẫng, nhưng bây giờ cô thật sự đã yêu người đàn ông này mất rồi. Tim cô co thắt lại từng nhịp, tưởng chừng như sắp bị bóp nát vậy.
- Hân Hân ! Hân Hân ! Con sao vậy ?
Lúc cô còn đang chú tâm suy nghĩ thì mẹ anh ngồi bên cạnh thấy cô như người mất hồn liền lo lắng gọi cô. Cô lúc này mới hoàn hồn giật mình nhìn qua mẹ anh, nước mắt không tự chủ liền lăn dài trên má cô. Mọi người thấy vậy bất ngờ liền trở nên im lặng, mẹ anh nhìn cũng bất ngờ đứng hình vài giây rồi mới lo lắng hỏi.
- Có chuyện gì sao con ? Thức ăn mẹ chuẩn bị không hợp khẩu vị con hả ? Hay có ai ức hiếp con dâu của mẹ ?
- Con...con xin lỗi mẹ ! Tại con thấy vui quá thôi ạ !
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-minh-hen-ho-di/3618968/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.