"Giờ em còn ngủ được nữa không? " Thiên Minh vẫn giữ nguyên tư thế vuốt tóc Lý Như Kì trầm giọng hỏi.
"Không ngủ được nữa!" Lý Như Kì lắc lắc đầu nhỏ nhẹ giọng nói.
"Vậy cùng anh đến một nơi, sẽ có bất ngờ lớn cho em! "
"Thật? "
"Thật! "
Sau khi thay đồ xong, Thiên Minh trực tiếp lái xe đưa Lý Như Kì đến một nơi hoang vắng. Cũng không đến mức quá hoang vắng, phải nói là cứ cách tầm hai đến ba km sẽ có một ngôi nhà.
Nơi này nằm trên một ngọn đồi lớn, không khí thoáng đãng, cực kì thoải mái. Nơi này khác hẳn phía dưới kia nhộn nhịp, ồn ào, không khí ngột ngạt....
"Anh đưa em đến đây để hít thở không khí trong lành sao? " Lý Như Kì đi bộ một lúc thấy mỏi liền nhảy lên lưng Thiên Minh để hắn cõng, hai chân đung đưa thoải mái thở dài một hơi.
"Một lát nữa." Thiên Minh thong thả cõng Lý Như Kì tiếp tục đi lên phía trước.
Đi được một đoạn nữa, hai người dừng lại trước cổng một căn nhà khá rộng lớn, khác hẳn những căn nhà mà họ từng đi qua. Căn nhà này trông có vẻ giống một trang trại hơn! Xung quanh cỏ xanh tốt, từ cổng nhìn sang bên phải còn có một cái áo lớn và những ruộng rau xanh mát. Còn phía bên phải là cánh đồng cỏ rộng lớn, mọi thứ ở đây thật khiến cô bất ngờ.
Đi vào sâu bên trong sẽ thấy những người trung niên đang tập trung làm việc gì đó, thấy Thiên Minh đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-hay-ben-anh-/3592016/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.