- Sao...sao khó chịu thế này.
Đang hí hửng nhảy nhót bỗng dưng phía dưới nhói nhói một cảm giác kì lạ. Hai chân bủn rủn không đứng vững mà khụy gối.
- Chết tiệt hình như cái đuôi này bị chạm mạch rồi.
Mồ hôi thoáng chốc ướt đẫm cố gắng rút ra, mới đưa tay chưa kịp nắm thì bên trong rung lên một lúc một mạnh tạo cảm giác khao khát.
- Ư...hư cái quái gì thế này.
Ở dưới lầu An Lạc vô tư xăm soi rồi bấm xem thử có chiếc xe nào lên tiếng không, bấm nhiều quá mà không nghe thấy gì hết bỏ lại chỗ cũ.
- Chị họ Lăng Thần đâu rồi cho tôi gặp cậu ta một lát.
Cô vừa bỏ xuống thì ngoài cửa có tiếng bước chân ngoảnh lại ra nhìn mới biết Trường Niên đến. Nhìn thấy hắn cô khá ngạc nhiên khi trời tối như thế này Tú Vy để cho hắn chu du ở ngoài cười trêu.
- Hôm nay Tú Vy thành tiên rồià, thả chồng vào ban đêm luôn.
Nhận được sự trêu chọc từ An Lạc hắn tự nhiên ngồi xuống uống cốc nước rồi lắc đầu chán chường.
- Thả gì chị ơi, chẳng qua có công việc quan trọng nên mới cho đi đấy chứ, à mà Lăng Thần đâu rồi.
- Chắc anh ấy ở trên lầu, để tôi gọi.
- Không cần đâu, tôi lên đó cũng được.
Trước khi Trường Niên uống thêm một cốc nước ôm tập hồ sơ từ từ lên lầu. Đến nơi thấy cửa không khóa là bạn thân lâu năm không nghĩ nhiều mà vào luôn.
“Aaaaaaa”
Hắn vừa chạm chân vào thì một tiếng hét quãng tám cất lên, nhìn xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854955/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.