Sau ba tháng, Tuệ Liên đã thực sự có thai Trần phu nhân đã mua căn biệt thự ngoại thành để tiện cho việc dưỡng thai.
Mỗi tháng bà đều chuyển thêm tiền để bồi dưỡng và khám thai theo dõi sức khỏe.
Sau phẫu thuật tình hình mẹ cô cũng không mấy khả quan, đành dùng số tiền đó gửi qua. Nhận thấy tình hình sức khỏe vẫn tốt nên chắc cũng không sao.
Trần phu nhân có ý muốn đi khám chung nhưng cô tìm cách từ chối. Bà mà phát hiện cô dùng tiền làm việc riêng sẽ rất khó xử.
Giấy khám thai định kỳ đều làm giả, để có tiền đành nói đang mang thai bé trai. Cứ tưởng mọi chuyện suôn sẻ cho đến cận ngày sinh.
Chỉ một tuần nữa thôi, sẽ được nhìn thấy mặt con mình. Tuệ Liên hạnh phúc lắm, nhưng nghĩ đến sau khi sinh ra sẽ không gặp con lần nào nữa, lòng lại đau.
Chắc con sẽ hận người mẹ như cô vì tiền mà bán rẻ con mình.
Tuệ Liên ngồi ngắm cảnh tại khuôn viên, sắc mặt nhợt nhạt trông thấy. Bao nhiêu lo lắng cứ quẩn quanh trong đầu.
Nhưng mỗi lần xoa bụng cảm nhận được tiếng đạp của con cô cực kỳ hạnh phúc.
“Bảo bối của mẹ ơi, vậy là con sắp ra đời rồi đấy”
Nụ cười nở trên môi vừa vui vừa buồn bã, ngày con ra đời cũng là ngày cô chính thức mất con.
Ngay cả con trai hay con gái cô cũng chả biết, nếu lỡ sinh ra là con gái, họ có đòi lại tiền rồi bắt cô nuôi con một mình.
Hết nỗi lo này đến nổi lo khác, biết chừng nào cô mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854930/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.