Được Đình An đưa về nhà, Thanh Nhi lại thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình.
Bình thường cô cũng chỉ sống một mình, nhưng từ khi hình bóng Hà Phong xuất hiện rồi bỏ đi nó mới hiu quạnh.
Bước vào trong, cô mò mẫm theo ánh sáng của trăng tìm công tắc. Sau vài phút cuối cùng cũng tìm được,bấm nhẹ.
Chỉ cần bấm một nút hàng loạt ánh đèn bật sáng trải dài. Cô khẩy cổ thả mình xuống ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi.
“Quá đủ cho một cuộc tình, bắt đầu với cuộc sống độc thân”
Nghỉ ngơi đủ rồi, cô đứng dậy chuẩn bị thức ăn lắp đầy ổ bụng cái đã. Tạp dề được mang vào, tóc xõa dài thật vướng víu.
Thanh Nhi dừng trước gương buộc tóc một cách tạm bợ nhưng vẫn không làm cô xấu đi.
Khoảng bếp lâu rồi không được dọn, từ khi nào nhỉ? Từ khi cô buông lời cay độc với y, và đã đánh mất y mãi mãi.
Tâm trạng lúc này thật khó chịu, cô đã nghiện thức ăn mà y nấu. Cô đã tìm mọi công thức nhưng không giống mùi vị ấy.
Có lẽ y nấu bằng công thức đặc biệt, công thức từ tình yêu y dành cho cô.
Bàn tay trắng nõn chà nhẹ vào mặt bếp, bụi bám vào tay một màu nâu sạm. Cô đưa tay lên nhìn vết bẩn cười nhạt.
“Ngay cả bếp cũng cần anh kìa”
Cần thì đã sao? Y không có ở đây, chỉ có cô thôi.
Để bếp dơ đồ ăn sẽ bị nhiễm độc ăn dễ bị tào tháo rượt. Tạm gác hồi ức, cô lấy khăn sạch nhúng nước vắt khô lau sạch.
Lau bếp đúng là khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854921/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.