"Haizz...cuối cùng mai cũng được về"
Sau bao nhiêu ngày nằm bệnh viện ăn rồi ngủ, hai bảo bối đã ổn định.
Ngày mai, là ngày Tú Vy trông chờ nhất, vì sắp được nằm trên chiếc giường ấm áp. Nghĩ tới thôi cũng đã náo nức không thể nào ngồi yên được.
Cô đưa tay xoa nhẹ vòm bụng hơi nhô, cười nói chuyện với con: “Mấy hôm nay cực cho hai con rồi, khi mẹ về sẽ nói ba bù đắp cho nha”
Phòng bệnh viện thật ngột ngạt, nằm cũng đã nằm, ăn cũng đã ăn, chỉ còn việc đi dạo.
Đã mấy ngày, Tuệ Liên không đến, cô có cảm giác như mọi người đang giấu mình cái gì đấy.
Bây giờ là lúc tìm hiểu, một người nhiều chuyện như cô không thể để cả thế giới biết mà mình không biết được.
"Bà xã, anh tiếp tục diễn hài cho em xem nà"
Tránh cho Tú Vy biết sự thật đau lòng này, Trường Niên và Gia Minh phải hi sinh hình tượng lạnh lùng để làm mấy trò con bò cho cô vui.
Vừa mở cửa bước vào đã bị Tú Vy mắng cho một trận.
" Diễn nhạt như nước, suốt ngày làm mấy việc rùi bu. Cút trước khi bà nổi giận"
"Tuân lệnh"
Mới ló đầu vào đã vội vã chui ra đóng cửa lại, cả hai cùng tựa lưng vào ghế, buông thả tay thở dài.
“Haizz...hai chúng ta, diễn dở vậy sao? Thật nhục nhã dòng tộc”
Kế hoạch thất bại, không thể chùn bước, Trường Niên nhìn Gia Minh đầy quyết tâm.
“Thử một lần nữa xem, ba không tin không làm mama con cười bò”
“Được, đếm một hai ba cùng xông vào”
“Yah...bụp, chết mợ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854918/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.