Mọi chuyện đến quá đột ngột như làn sét đánh vào tim. Tuệ Liên chết lặng, đôi mắt tròn xoe lưng tròng không còn sự sống.
Đến bây giờ cô vẫn chưa tin gượng cười, cổ họng nghẹn ứ, ú ớ.
"Có....có phải nhầm người rồi không, anh ấy, sao có thể"
Cô đang có lòng tin rằng đó không phải anh trai mình. Tay ôm chặt lòng ngực chờ đợi.
Đầu giây bên kìa thở dài: "Rất tiếc, đó là sự thật"
Không còn niềm hi vọng nào nữa, mọi thứ mà cô nghe đã quá rõ. Hàng mi cong mấp máy từng giọt nước rơi xuống, thấm vào khóe môi mặn chát.
"Anh...Hà Phong"
Cô gào thét ngã khụy xuống đất, mọi người hoảng loạn không biết chuyện gì đang xảy ra xì xầm.
Phong Hàn sợ hãi ngồi xuống đỡ lấy cô: "Có chuyện gì vậy? Đừng làm anh sợ"
Giọng nói ấm áp của anh làm đánh thức cảm xúc trong người cô. Cô bắt đầu khóc nức nở run lẩy bẩy níu lấy anh.
"Anh họ của em, anh ấy chết rồi, anh làm ơn đưa em đến đó có được không...huhu"
"Đừng khóc, anh sẽ đưa em đi"
Phong Hàn dìu đứng dậy, cô vội vã chạy đi trước, anh lấy chìa khóa chạy theo sau.
Gia Minh đứng ngẩn người mặt tái nhợt nhìn Ninh An lắp bắp.
"Là chú Hà Phong sao?"
Tin tức được lan truyền trên khắp trang mạng mục đích cảnh báo mọi người không nên chủ quan khi ra đường.
Gia Minh thấy tình hình sức khỏe của Tú Vy bây giờ không được tốt. Nếu biết người anh của mình đã ra đi mãi mãi sẽ rất sốc gây nguy hiểm cho mình và thai nhi.
Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854917/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.