"Bùm...như vầy nè"
Tú Vy vừa nhào tới cô ta sợ run bắn người bất giác lùi lại.
Cô bật cười hả hê: "Chưa gì sợ rồi sao, hù chút cho vui ấy mà"
Nhìn thấy cô, lại ngứa gan trừng mắt đẩy cô sang một bên bỏ đi ra ngoài.
Gương mặt nhìn thấy Lăng Thần dịu lại, dần bước đến.
"Anh ở đây tìm cách xin lỗi chị An Lạc đi, em không sao. Em.có việc phải đi"
"Hay để anh đưa em về"
Cô ta biết ngay làm như vậy Lăng Thần sẽ không bao giờ bỏ rơi mình. Giả vờ như không cần rút tay ra.
"Không sao, anh quan tâm em nhiều như thế chị An Lạc sẽ buồn đấy"
"Được rồi, em về trước đi"
Kế chiêu dụ bị thất bại, dù rất giận nhưng không thể biểu hiện ra mặt mỉm cười, liếc mắt nhìn Tú Vy mới chịu bỏ đi.
Tú Vy ngồi cạnh An Lạc chân gác ngang, lưng dựa vào ghế nghênh mắt nhìn Lăng Thần.
"Anh có đáng mặt đàn ông không, người ta nói chia tay là chia tay sao. Anh với Trường Niên chơi với nhau sao không học mặt dày giống nhau đi"
Trước thế thượng phong và những lời lẽ sâu sắc đáng suy ngẫm.
Anh chấp tay cuối đầu nhìn góc phải: "Xin lỗi tôi không đủ bản lĩnh như Trường Niên"
An Lạc đến bây giờ vẫn không nói tiếng nào thậm chí chẳng thèm nhìn anh lấy một lần.
Không khí u ám tĩnh lặng bao trùm khắp căn nhà. Tiếng thở dài đồng điệu phát ra, Tú Vy là người ngoài cuộc cũng không thể nghĩ ra cách nào thỏa đáng.
Suy tư một lát, Tú Vy đứng lên: "Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854908/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.