"Xin lỗi đã làm phiền"
Cứ tưởng đã tìm được nhưng không phải, chỉ trùng tên Vũ Lăng Thần mà thôi. Mọi hi vọng bị vụt tắt , cô thẩn thờ đi lang thang trên con phố tấp nập.
Giữa biển người mênh mông, khó có thể tìm thấy một con người muốn chạy trốn. Cơn gió thoáng qua, cô cứ tưởng anh đang ở đây, mãi chạy đi tìm.
Chân mỏi nhừ nhưng người chẳng thấy đâu, cô đã khóc, những giọt nước mắt trong tuyệt vọng.
"Lăng Thần anh ở đâu"
"Xoảng"
"An Lạc"
Nghe tiếng gọi văng vẳng bên tai, anh thất thần chiếc ly trên tay rơi xuống. Anh quay mặt nhìn ra cửa nhưng chẳng thấy ai, vỗ trán cười khổ.
"Mình lại ảo tưởng nữa rồi"
Đứng nghỉ ngơi một lúc, mở tủ lạnh lấy chai nước đi ra phòng khách. Thiệu Phàm ngồi xếp bằng trên ghế sofa thấy anh đặt ly nước trên bàn chôm nhẹ.
"Uống một chút chắc không phát hiện đâu"
Mới quay vào rồi quay ra chai nước mất tiêu anh tức giận cốc đầu Thiệu Phàm.
"Ói nước trả lại cho tôi"
Thiệu Phàm đảo mắt vờ như không biết: "Nước gì, ai biết gì đâu"
Để tránh hiểu lầm, Thiệu Phàm và anh giao tiếp bằng tiếng anh. Nhìn vẻ mặt già chát mà giả vờ nai tơ, anh không thèm nói vào lại tủ lạnh lấy nước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854893/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.