Sau cơn mưa trời lại sáng với sự chăm sóc chu đáo của Tú Vy chỉ trong một ngày hắn đã hoàn toàn bình phục nhìn cứ như giả bệnh.
Ngày mai đã là ngày trọng đại của Hoắc Cẩm và Mộc Nhĩ hắn ra viện sớm có thể tham dự.
Cô đưa hắn đến nhà nhưng hắn chẳng chịu xuống xe kẹp lấy người cô, hai má phồng lên nũng nịu.
"Chúng ta đến tổ chức của anh đi, anh đã tốn công chuẩn bị chẳng lẽ em không thích"
Cô phản đối gay gắt: "Không là không? Anh còn bệnh vào nhà đi em về rồi tới"
"Nhưng anh"
"Câm ngay, nói một câu nữa em giận thật đấy"
" Thôi được rồi, lệnh bà xã là lệnh của trời"
Tuy không cam tâm vào nhà nhưng hắn mà nói thêm một tiếng chuyện gì sẽ xảy ra cũng không lườn trước được.
Hắn mở cửa bước ra hít thở không khí trong lành, cô bước ra sau .
Cả hai đứng đối diện bên cây cổ thụ trước tường nhà. Hắn không ngần ngại ôm lấy cô.
"Cảm ơn em đã đến bên anh, anh xin lỗi đã làm em bị tổn thương, hứa với anh em sẽ cho anh gặp cái tên Hà Phong đó"
Cô luồn tay ôm hắn áp mặt vào cơ thể ấm áp mắt nhắm lại mỉm cười: "Anh chắc chắn sẽ rất sốc khi gặp Hà Phong, sau đám cưới của Mộc Nhĩ em sẽ sắp xếp thời gian cho anh gặp anh ấy"
" Thôi anh vào nhà đi ở đây một hồi say nắng bây giờ"
Tú Vy buông hắn ra nhìn đồng hồ chu môi: "Đến giờ em phải đi tắm rồi, tạm biệt"
Cô mỉm cười quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854825/chuong-181.html