Tú Vy vừa đặt lưng xuống ghế để nghỉ ngơi thì ngoài cửa đã nghe thấy tiếng ríu ran của hai đứa trẻ. Chúng mới bước vào nhà nhìn thấy cô đã vội chạy đến mò mẫm lung tung lo lắng.
" Mama có sao không? Trán nóng rồi nè, để con mua thuốc cho mama nhé"
Cô ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra, bện gì chứ. Tâm trạng cô đang vui vẻ và hứng khởi tự nhiên chúng lại trù cho bị bệnh.
Tú Vy cốc đầu Tiểu Khang mắng: "Con chù mẹ bị bệnh sao? Mà ai nói với con mẹ bị bệnh"
Nó ngây người trả lời: "Thì papa nói chứ ai?"
Cô khoanh tay nghiêm nghị: "Lời papa con nói con cũng tin sao? Chắc chắn anh ta muốn mẹ bệnh để tìm người phụ nữ khác chứ gì. Hắn mà có ở đây mẹ không đánh không phải Lý Tú Vy"
"Bà xã anh có chuyện tốt muốn báo cho em biết"
Vừa mới nhắc tào tháo thì tào tháo đến liền phải nhắc tiền nhắc bạc thì đỡ biết bao nhiêu.Hắn trông rất vui nhưng không biết mình chuẩn bị đối diện nguy hiểm. Hắn vừa tới chưa kịp nói gì thêm đã bị cô cho một đá vào cẳng chân, cả người sát khí hừng hực.
"Au...sao em đá anh" Hắn ôm chân sững sờ.
"Em thích đấy được không?"Cô khoanh tay mặt nghênh, hai má phồng lên như rắn hổ mang chuẩn bị phun nọc độc.
Bộ dạng lúc này trông thật đáng sợ nhưng hắn không thể bị đánh mà không có lí do phải hỏi cho ra lẽ: "Thật ra anh đã làm gì sai? Em phải nói cho anh sửa chứ"
Tiểu Khang ngồi bên cạnh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854818/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.