Đúng là trẻ con không biết đúng sai chỉ biết tranh giành nhau một cách vô nghĩa. Phong Hàn thật mệt mỏi với cậu con trai này, ba mình ở đây không nhận đi giành giật ba của người khác.
Phong Hàn vỗ trán mệt mỏi: "Khải Hàn mau lại đây cho ba"
Khải Hàn hướng mặt về phía anh đang ngồi chu môi: "Ba không tìm mẹ cho tiểu Hàn, tiểu Hàn không nghe lời ba nói đâu..hứ"
Anh lườm nó: "Con mà không đến đây, ba chích mông con đấy"
Nó ngoan ngoãn chạy tới nhảy tọt lên ghế ôm lấy anh nịnh nọt: "Ba đẹp trai nhất trên đời hihi"
Thằng nhóc này đúng thật miệng lưỡi ngọt lịm, tuy hai cha con một năm mới gặp một lần nhưng tình cảm vô cùng thắm thiết.
Mỗi lần về y như rằng nhà anh sẽ bị loạn lên,mấy người giúp việc cũng phải khổ sở vì nó. Anh thường đi làm về rất muộn nhưng nó luôn chờ anh về để được rót nước cho ba mình uống. Anh thật có phúc khi có được một cậu con trai nghịch ngợm nhưng đầy tình yêu.
Trường Niên cuối nhìn Tiểu Khang xoa tóc nó mỉm cười: "Con thật đanh đá"
Tiểu Khang cau mặt giận dỗi: "Bây giờ baba mới chịu để ý tới con à, đáng lẽ người ôm pa là con chứ"
"Ai bảo con chạy ra sau chi, em con đâu rồi"Hắn búng trán nó một cái nhìn xung quanh.
Nó trả lời: "Tiểu An và bà nội ở trên phòng xem hình của gia đình"
Đúng lúc đó Bà Bạch bước xuống không nhìn hắn mà nhìn phía sau hỏi: "Nghe nói con và Tú Vy đi chọn đồ cưới giúp bạn, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854817/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.