Trường Niên đứng trước cửa và đã nghe hết mọi chuyện ánh nhìn bà bằng ánh mắt cương quyết đi lại:
"Nếu mẹ không đồng ý cho con và Tú Vy kết hôn con và cô ấy sẽ bỏ trốn đi đến nơi chỉ có hai người"
Mẹ hắn bị hắn làm cho tức chết giận dữ mặt tối sầm:
"Con có biết mình đang nói gì hay không?Chỉ vì một đứa con gái mà con bỏ người mẹ này sao"
Hắn thoáng buồn quỳ xuống nắm lấy bàn tay đang run vì giận, mỉm cười nhỏ giọng:
"Mẹ à, hôn nhân của con thì để con tự quyết định con biết mẹ chỉ lo cho danh tiếng của dòng tộc nhưng tình yêu đến làm sao cản được chứ, con xem hai đứa trẻ như con ruột của mình. Khi mẹ gặp chúng con tin chắc rằng mẹ sẽ chấp nhận"
Bà trầm mặc hất tay hắn ra: "Ta không tin người nào có thể thay đổi quyết định của mình, kể cả người đó là con"
Lý Vệ Quân cũng phải lắc đầu trước suy nghĩ lệch lạc cố chấp như vậy.
Có con trước thì đã sao chưa chắc gì người con gái còn trinh tiết đã có tâm hồn tinh khiết, ông đã tiếp xúc biết bao nhiêu người trên thương trường và cả chiến trường.
Không ai hiểu rõ một con người chỉ qua vẻ bề ngoài nhất là phụ nữ.
Ông thở hơi dài ánh mắt chùn xuống:
"Thật ra bà muốn tôi làm gì để hai đứa kết hôn với nhau"
Ánh mắt liếc sang ông nở nụ cười thâm sâu:
"Tôi muốn ông tự tay giết cháu mình ông làm được không?"
Điều kiện của bà khiến ông không thể chấp nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854809/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.