Bên trong phòng êm ả ngọt ngào bao nhiêu ở bên ngoài cuộc chiến giữa mẹ và con không hồi kết cứ chạy loanh quanh không ai biết mệt. Còn Trường Niên và Tiểu An không còn để ý tới họ nữa làm công việc lấp đầy cái bụng của mình.
"Papa con cũng muốn nấu ăn nữa"Tiểu An đứng bên cạnh xem hắn nấu không khỏi thích thú đòi tham gia.
Hắn mỉm cười lấy tạp dề trong tủ đeo vào xoa đầu nó: "Nhìn con mặc tạp dề giống y như đầu bếp thực thụ siêu đáng yêu"
Được người khác khen hai nó đỏ hoe cười tít mắt: "Con chỉ nói cho một mình papa biết thôi nhé, ước mơ của con là trở thành một người vợ đảm đang chứ không phải damdang như mama...hi"
Nghe nó nói hắn nhìn Tú Vy phì cười nói tốt cho cô trước mặt Tiểu An: "Cô ấy bề ngoài tỏ ra mình cứng rắn nhưng thật chất sống rất nội tâm, con nên tâm sự mama của mình nhiều hơn"
Nó nghệch mặt hỏi lại: "Vậy papa hiểu mama đến đâu"
Hắn ngẩn người trầm ngâm một lúc khẽ cười đỏ mặt: "Ta hiểu hết tất cả từ thể xác lẫn tinh thần"
"Papa...cũng không đảm đang mấy cũng damdang như mama hihi"Nó che miệng cười tủm tỉm.
"Chúng ta nấu ăn thôi, chắc con cũng đói bụng rồi" Má hắn càng đỏ hơn lãng tránh vấn đề quay người chăm chú vào món ăn con nấu dở trên bếp. Tiểu An tranh thủ quan sát tập làm theo với chiếc bếp nhỏ bên cạnh. Trường Niên nhiệt tình chỉ dẫn nó từng chút một. Món ăn được bày biện đặc sắc cuốn hút người nhìn có góp phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854808/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.