🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bầu trời hôm nay sao u tối quá? Mới chiều còn trong xanh đến kì lạ, bây giờ lại nổi cơn giông cuồn cuộn.

Có phải đây là điềm báo sau cơn giông sẽ cuốn đi tất cả, tình yêu và thù hận?

Sau khi ăn tối xong, hắn đưa cô lên phòng còn mình mượn cớ rửa chén. Chén đã rửa xong, hắn cũng đứng trước cửa từ rất lâu nhưng không dám vào.

Hắn sợ đứng trước người đó không nỡ ra tay thì những người bên cạnh sẽ không còn nữa, nhất là hai đứa trẻ, hắn coi chúng như sinh mạng. Nếu hắn ra tay thì sao? Người ấy còn quan trọng hơn sinh mạng.

Phải làm sao đây? Chỉ có chết mới thoát khỏi cảnh nghiệt ngã này.

Nhưng hắn chết người mà hắn yêu thương sẽ ra sao? Đi theo hắn hay sống trong đau khổ.

Tại sao chỉ có giết cô là lựa chọn duy nhất để bảo vệ những người khác. Người con gái hắn yêu có làm gì nên tội mà buộc hắn phải giết.

Từng suy nghĩ dằn xé tan nát cả trái tim, tay cầm ly sữa còn hơi nóng run lên bần bật. Những câu hỏi vì sao không có lời giải đáp.

Nếu biết trước có kết cục như hôm nay hắn đã không tiếp cận cô để rồi yêu khiến cô phải chịu chết vì tình yêu này.

Những ngày tháng sau này không có cô hắn phải sống ra sao và làm gì, trả thù cho cô ư? Nhưng trả thù ai? Chính hắn gây ra mà, mất cô cũng đã là hình phạt tàn nhẫn đối với hắn rồi.

Đôi tay run run nắm khóa cửa mở ra bước vào, căn phòng ấm áp

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854779/chuong-135.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vợ Ơi! Đừng Trốn Nữa!
Chương 135:Chúng ta là vợ chồng nhé
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.