7:30 am!
Ngoài trời lất phất cơn mưa xuân đầu mùa, cái lạnh không quá rét buốt khẽ thấm nhẹ qua da một hơi lạnh thoảng tới.
Hạ Linh nghiêng người nhìn qua khung cửa sổ xuống dưới khuôn viên trồng cỏ xanh ngắt. Nữ trinh sát trong bộ cảnh phục, tóc búi cao toát lên vẻ nghiêm nghị nhưng cũng không kém phần kiêu sa xinh đẹp.
- Tổ trưởng vẫn chưa tới, có khi nào anh ấy vẫn trong tình trạng kẹt xe không?
Một số người trong phòng đã bắt đầu sốt ruột. Hạ Linh thuộc trực ban tổ 3, gồm có 5 người. Công việc của cảnh sát trung ương không phức tạp lắm, chỉ là vài vụ lặt vặt đánh cắp, thiếu đạo đức của lũ trẻ mới lớn. Những cách sát ở khu vực này đa phần là nam giới còn nữ giới đếm trên đầu ngón tay. Từ ngày Hạ Linh chuyển về, cô nghiễm nhiên ngồi lên vị trí hoa khôi, toàn cục đều biết bỗng dưng trở thành người nổi tiếng trước vẻ ngoài xinh xắn, diễm lệ.
- Xin lỗi, tôi có chút việc.
Phan Tú là tổ trưởng, anh chàng khá lề mề trong sinh hoạt nhưng trong công việc thì không phải để ai nhắc nhở, tố chất của anh nhìn bề ngoài không khác gì côn đồ nếu như không mặc cảnh phục. Tóc cắt ngắn, mày rậm nhưng lại sở hữu một cặp mắt khá đẹp rất rõ thần khiến người ta chú ý ngay từ lần gặp đầu tiên.
- Còn tưởng anh cho mọi người leo cây.
- Còn bắt hoa khôi của sở ta đứng ngóng cửa sổ mấy lần rồi.
Mấy người hùa nhau một hai câu đùa giỡn. Hạ Linh hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-khoc/385/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.