Kịch bản của anh cứ để anh tự biên tự diễn, nữ chính đã bỏ mặc mà rời đi mất rồi 
* 
- Cái gì? Ly hôn? Woa, Diệp Chi ghen thật à? 
Mai Nhi nhảy bổ tới cạnh anh hai mắt sáng rực tỏ vẻ hóng chuyện, biểu cảm của cô nàng thật làm người khác khó đỡ. 
Hải Khánh nhăn màu dùng ngón tay dí trán cô nàng tránh xa một chút. 
- Cậu thật phiền phức. 
- Cảm ơn tớ đi, Diệp Chi ghen tức là yêu cậu còn gì, có người vợ nào không ghen khi thấy chồng như vậy không? 
- Diệp Nhi không nghĩ sâu sa như vậy. 
- Cái gì mà sâu sa? Chẳng lẽ một chút tình cảm cậu cũng không dành cho con bé được sao. 
Hải Khánh nhẫn tâm mà lắc đầu, Mai Nhi bặm môi đánh thật mạnh vào người anh lập tức anh nhăn mày hất cô nàng tránh xa một chút. Bà chằn này hở tý là đánh người. 
- Tớ đau đấy. 
- Tớ chưa giết cậu là may rồi. Con bé đáng yêu lại tiểu thư lá ngọc cành vàng cậu nỡ lòng nào vứt bỏ em dâu tớ như vậy? 
Hải Khánh day nhẹ thái dương mệt mỏi, đôi lúc tự hỏi sao không có thằng đàn ông nào vác Mai Nhi đi cho cậu đỡ khổ, từ lúc nào lại gọi Diệp Chi thân mật là em dâu vậy chứ? 
- Vậy Diệp Chi không ghen thì là gì? 
Mai Nhi mở to mắt nhìn anh hóng chuyện. 
- Thích tự do. 
Anh hờ hững buông lời. 
Lấy Diệp Chi không hẳn do sự sắp đặt của ba mẹ, anh hoàn toàn có thể từ chối. Chính anh cũng sai lầm khi chấp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-khoc/376/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.