Những ngày sau đó hắn lại tiếp tục đưa cô về nhà, cô cũng hỏi hắn rằng
" Bộ anh rảnh lắm sao? Tập đoàn Triệu Hào cùng các tập đoàn khác không cần người quản lý à? "
Thì hắn lại trả lời rằng " Thiếu bà chủ là em để ông chủ có động lực đấy "
" Anh biến tháiii "
Có những hôm cô bực tức trong người nhất quyết không lên xe hắn, thì hắn vẫn chạy chiếc xe của mình chậm chậm phía gần lê đường để cùng cô về nhà, cô phải về đến nhà hắn mới chịu quay đầu xe mà đi về. Nhiều khi cô cũng cảm thấy hắn tại sao lại phải khổ tâm đến thế? Lại tự hỏi mình có thật sự không rung động với hắn không?
Thấm thoát cũng hơn 2 tuần hắn ở công ty GM, hôm nay vẫn như mọi hôm, cô định ra về thì hắn lại đi theo, nhưng đến bãi đỗ xe thì nhận được một cuộc điện thoại của một người.
" Có chuyện gì? "
" Lão đại, Tô Hứa My trốn rồi!!"
Tay hắn siết thành nắm đấm, khằng giọng " Tôi về ngay! ". Vào xe ngồi thắc dây an toàn xong xuôi, hắn mới thở dài một hơi, có lẽ hôm nay phải cho cô gái của hắn đi về nhà một mình rồi, hắn thật sự không muốn chút nào, nhưng nghĩ đến việc cô gái thâm độc kia trốn thoát hắn bực tức không thôi, phải mau về lại bang để phái người tìm cho ra cô ả.
Từ đêm ở khách sạn lần trước thì hắn đã biết bộ mặt thật của người mà cô gái ngốc của hắn luôn xem là bạn rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-doi-anh/776279/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.