"Tôi nhớ" hắn nhàn nhạt đáp. Chiều hôm đó hắn vẫn nhớ rõ, hắn được một người nặc danh gọi điện thoại hẹn ở phần rìa của sông Alou. Còn cảnh cáo nếu hắn không đến sẽ cho người giết cả nhà hắn. Hắn cũng muốn xem xem kẻ nào lại to gan đến vậy, dám thách thức cả Trình Minh Phong hắn đây.
Nào ngờ khi đến đó, còn chưa kịp xuống xe thì một chiếc xe khác lao tới, đâm thẳng vào chiếc xe hắn khiến xe và hắn đều rơi xuống sông. Hắn tuy biết nhiều thứ, học nhiều môn nhưng lại có ác cảm với nước, nên chưa thể bơi được. Cả người cùng xe rơi thẳng xuống sông rồi chìm xuống, dây an toàn lại không cởi được, hắn cố vùng vẫy để thoát ra nhưng càng vùng vẫy càng mất sức, càng yếu đi do thiếu dưỡng khí. Hôm nay là ngày hắn chết sao? Cái chết đến với hắn bằng cách này sao? Cả đời được người khác tôn sùng lại chết vì đuối nước. Haa
Hắn nhớ lại quá khứ, những lần cãi nhau với mẹ, hắn nhớ lại thời cao trung biết bao cô nàng vây quanh hắn, hắn nhớ lại lúc hắn đứng trên sân khấu thời đại học, mọi người xung quanh reo hò không ngớt, bổng hắn nhớ đến đôi mắt long lanh của người con gái kia tại thời khắc này mà khắc ghi vào tâm hắn. Hắn dần dần mất đi nhận thức, nhưng trước khi mất hắn còn nghe được âm thanh đập đập bên ngoài chiếc xe hơi của hắn, rồi oxi từ đâu sộc lên mũi hắn, nhưng bao nhiêu thì ít quá, thật sự không đủ. Thế là hắn mất ý thức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-doi-anh/776261/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.