Khi hắn tỉnh lại thì đã là chiều hôm ấy. Hắn từ từ nâng khoé mắt nặng trĩu lên, hắn đang nằm trong một căng phòng trắng tinh, sang trọng, chắc hẳn là phòng VIP của bệnh viện. Chết tiệt! Hạc Hiên như vậy mà lại dám đánh ngất hắn lúc hắn sơ hở. Không được hắn phải đi ra ngoài, nghĩ là làm hắn nhanh chóng đứng dậy, vào nhà vệ sinh để thay lại bộ đồ khi nảy. Khi hắn bước ra khỏi nhà vệ sinh thì tiếng chuông điện thoạ hắn lại vang lên!
" Alo anh hai?" chẳng phải anh hai đang định cư ở Anh sao? Sao lại gọi lúc này?
" Minh Phong anh mới tìm được bằng chứng về cái chết của mẹ năm xưa. Anh nói, chú mày phải bình tĩnh" ngưng một lúc Gia Lạc lại nói tiếp
" Anh nghĩ sau khi nói ra chuyện này tất cả chúng ra đều phải đi xin lỗi Đình Đình. Thật ra lúc nghe mẹ chết chị dâu của chú cũng tin là Đình Đình làm nhưng sau đó một thời gian thấy cậu đối sử với Đình Đình như vậy thì cũng thấy Đình Đình không có lý do gì để giết mẹ hết, nên đã âm thầm cho người điều tra, rất lâu mới có được manh mối và đến hôm qua đã xác thực được không phải do Đình Đình đâu. Mà là do Khuê Mễ chính cô ta có âm mưu đó. Minh Phong anh tin chú sẽ xử lí được cô ta, trả lại sự trong sạch cho Đình Đình. Chúng ta nợ con bé quá nhiều rồi"
Nghe đến đây hắn như bất động, cả cơ thể chôn chặt xuống đất không nhấc chân lên được nổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-doi-anh/776260/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.