Nhã Trúc gọi video call cho ba, rất nhanh chóng ông Nhật đãl nghe máy.
- Con gái à!
- Ba ơi, chắc con về trễ, con đang bị kẹt xe.
- Vậy à. Ừ, từ từ rồi về. Hai đứa đi đâu đó ăn tối đi nha. Hôm nay ba thèm ăn bún mắm, nên mẹ không có nấu cơm.
- Bún mắm á? Con thích ăn bún mắm lắm. Ba mẹ không chờ con. Hic....hic...
- Thôi mà. Kêu anh Ân chở đi ăn. Lớn rồi còn nhõng nhẽo vậy ai dám cưới con gái ơi!
- Ai cũng sẽ đổ con từ cái nhìn đầu tiên. Là do con gái của ba không chịu đó thôi. Hahaha.
- Ờ....ờ....con gái của ba là số 1. Hahaha. Thôi, ba cúp máy đây, ba đưa mẹ đi dạo cho tiêu cơm. Hai đứa đi ăn vui vẻ nha.
- Dạ.
Nhã Trúc cúp máy, ôm điện thoại cười hí hí quên mất điện thoại không phải của mình. "Hôm nay là một ngày may mắn, đi xin việc được nhận, ở nhà thì ba chở mẹ đi dạo. Cũng hên là mình kẹt xe, không là làm kì đà rồi. Hí hí". Hoàng Ân nhìn cô bé nắng mưa như chong chóng cũng phì cười. Anh vừa nhích xe đi, vừa lên tiếng.
- Hay mình đi ăn beefsteaks nhé, gần đây thôi.
Lúc này, Nhã Trúc sực tỉnh, trả điện thoại cho anh. Cô nhìn ra dòng xe cộ bên ngoài ngán ngẫm
- Dạ! Vậy mình ăn bò cho nhanh.
- Ok em.
Hoàng Ân rẽ vào đường Hai Bà Trưng, tấp vào nhà hàng Beefsteaks ngay gần đầu đường. Anh rất tự nhiên nắm tay Nhã Trúc dắt lên tầng 1, ra ngay bàn ngoài ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-cho-anh-xin-loi/112205/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.