Hoàng Ân chở Nhã Trúc tới công ty cô xin phỏng vấn. Bất ngờ hơn là công ty ấy là chi nhánh con của Hoàng Ân. Nói rõ hơn là Hoàng Ân đam mê nước hoa, mà ba mẹ lại kinh doanh bất động sản. Anh theo nghiệp của ba, nhưng vẫn lén mở công ty chuyên nhập khẩu và phân phối nước hoa chính hãng của các nước trên thế giới. Công ty này, Hoàng Ân nhờ một người bạn đứng tên pháp nhân. Trong công văn mở công ty, anh là đại cổ đông nhưng không ai biết. Họ chỉ biết Hoàng Ân là khách vip, khá thân với giám đốc. Hoàng Ân nhìn biển hiệu phì cười. Anh đứng nhìn Nhã Trúc ôm hồ sơ đi vô văn phòng mà xoa xoa mi tâm, môi mỏng khẽ nhếch, lên xe rời đi. "Nếu là định mệnh ắt có an bày, duyên của anh và em đã định sẵn rồi cô bé ngày xưa ơi!".
Hoàng Ân điện thoại cho giám đốc công ty HA, yêu cầu nhận Nhã Trúc. Giám đốc cũng khá bất ngờ vì anh chưa bao giờ tham gia vào nhân sự của công ty. Kim Thoa quan sát Nhã Trúc một lượt từ trên xuống dưới, cau mày suy nghĩ: "con bé ròm này, điện nước chỗ thiếu trên thiếu dưới, đâu phải mẫu người của anh ấy, sao lại...." Quan sát xong, Kim Thoa đẩy lại cặp mắt kính, mời Nhã Trúc ngồi.
- Em tên Nhã Trúc, mới du học về nước?
- Dạ, em tên Nhã Trúc, nhưng không phải em đi du học, mà em ở Mỹ mới về Việt Nam định cư lại.
Kim Thoa cảm thấy Nhã Trúc thật ngứa mắt, mới ngày đầu phỏng vấn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-cho-anh-xin-loi/112204/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.