Khi Tô Nhạc và Ngụy Sởtrở lại khoảng sân để nướng thịt thì những nhân viên phân tán khắp nơi đã tậptrung đông đủ, một đám người đang “hứng chí bừng bừng” tự mình nướng thịt, chỉlà, thỉnh thoảng lại không cẩn thận liếc mắt nhìn về phía cô gái trẻ đẹp đứngbên cạnh sếp lớn nhà mình.
“Em thích ăn gì?” Ngụy Sởđeo một đôi găng tay, sau đó xoay người hỏi Tô Nhạc, vẻ mặt dường như đã lấy lạitinh thần từ lần đả kích trước đó.
“Tô Nhạc, chị thích cáigì có thể tới bên kia lấy.” Trần Húc đi tới, đưa cho Tô Nhạc một cái đĩa và mộtcái kẹp thức ăn, anh chỉ chỉ vào một căn phòng thủy tinh cách đó không xa,trong đó dường như cũng bày biện các loại rau và trái cây, Tô Nhạc chỉ nhữngthứ trên bàn: “Còn những thứ này?”
“À, khẩu vị mỗi người mỗikhác, gọi nhiều một chút cũng tốt.” Trần Húc cười hì hì nói: “Dù sao đại ca làchủ chi, chị không cần tiết kiệm thay anh ấy.”
Tô Nhạc nhìn Ngụy Sở đứngcách đó ba bước, vội ho một tiếng: “Anh có cần thẳng thắn trước mặt sếp như thếkhông?” Nếu ông chủ công ty cũ của cô biết nhân viên lãng phí như thế, nhấtđịnh sẽ phun ra lửa.
“Không sao, đại ca anh ấyquen rồi.” Trần Húc nhún vai, xoay người cầm lấy mấy xâu cánh gà và thịt bò,vừa ngâm nga hát vừa đi về hướng bếp nướng.
Tô Nhạc không đi về phíacăn phòng kia, mà trực tiếp chọn vài món trên bàn đặt vào đĩa, sau đó đưa tớitrước mặt Ngụy Sở: “Em muốn cho nhiều cay một chút.”
Ngụy Sở cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-chao-em/2498543/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.