Sở Tuấn Thịnh nhìn vẻ mặt không nói được gì của Tổng Minh Nghĩa, không nhịn được cong môi lên: "Tôi chỉ là có chút..."
Tổng Minh Nghĩa dõi nhìn anh ta, muốn biết anh ta rốt cuộc là muốn nói gì.
Sở Tuấn Thịnh nói đến đây, khẽ cười nói: "Có chút cảm xúc mà thôi, Vân Yến này, cũng là nhà thiết kế của Trang sức đá quý Hoàng Thụy, tính cách của cô ấy, khiến tôi nhớ đến lúc lần đầu tiên gặp Bạch Cẩm Sương, cô ấy hình như cũng hung dữ như thế! Một mình xông lên phòng riêng của tôi!"
Nghe thấy cái tên Bạch Cẩm Sương, Tống Minh Nghĩa biểu cảm mặt nghiêm túc hơn: "Nhà thiết kế Bạch mất tích cũng mấy năm nay rồi!"
Biểu hiện của Sở Tuấn Thịnh suy sụp đi một chút: "Đúng vậy, mất tích mấy năm rồi, tôi vốn là cho rằng cô ấy năm đó kết hôn với Mặc Tu Nhân, có thể hạnh phúc nửa đời còn lại, không ngời, cuối cùng lại..."
Sở Tuấn Thịnh thở dài, cúi đầu không lên tiếng.
Bạch Cẩm Sương đã đến hội trường đánh giá, chỉ có điều, đây là vòng ba chấm điểm của cuộc thi trang sức Thế Kỷ rồi, tác phẩm từng vòng chọn lựa thì đến vòng ba này tác phẩm còn lại đã không còn nhiều nữa.
Thế nhưng càng về cuối, cũng càng quan trọng, đánh giá của vòng ba, là phải quay lại, phát trên truyền hình.
Cho nên, để có chút hiệu quả của chương trình, sau khi Bạch Cẩm Sương đến, lại không trực tiếp đi trước sân khấu chấm điểm, mà lại được dẫn vào phòng nghỉ, người phụ trách đón tiếp nói với cô, lát nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166336/chuong-614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.