**********
Trong giây lát trên mặt Cảnh Hạo Đông hiện lên vẻ kinh ngạc khó tả và một chút tức giận nổi tiếp.
Giờ đây Lâm Kim Thư chỉ đang chăm sóc cho Lâm Thanh Tuấn như chăm sóc cho ân nhân cứu mạng mình, không hề có quan hệ gì khác với Lâm Thanh Tuấn, mẹ Làm thế này là đang định làm gì chứ!
Anh ta vừa định qua đó thì thấy mẹ Lâm xông qua rất nhanh, trực tiếp túm lấy phía sau Lâm Kim Thư.
Sắc mặt Cảnh Hạo Đông ngày càng khó coi: "Bà có quyền gì mà làm thế với Lâm Kim Thư?"
Mẹ Lâm gân cổ lên: "Tôi có quyền gì? Cô ta muốn sau này được gả cho con tôi thì tất nhiên sẽ không được trêu hoa ghẹo nguyệt bừa bãi ở bên ngoài! Đã vậy, tôi còn chưa hỏi đến cậu đầu. Cậu là cái thá gì, dây dưa với người đã có đối tượng rồi, có còn liêm sỉ hay không hả?".
Mặt Lâm Kim Thư trắng bệch, cô kéo mẹ Lâm: "Dì ơi, không phải như thế đâu. Lâm Thanh Tuấn không phải đối tượng của cháu, dì đừng nói oang oang thế ở đây!"
Kết quả là mẹ Lâm dưới cơn tức giận đã hất tay Lâm Kim Thư ra.
Lâm Kim Thư đứng không vững nên bị đẩy ngã xuống, lòng bàn tay xước xát hết. Cảnh Hạo Đông nhìn thấy cảnh này thì vô cùng nóng mắt. Anh ta phẫn nộ bước lên trước một bước đẩy ngã mẹ Lâm, sau đó quay lưng nửa ôm lấy cô đứng dậy. Mẹ Lâm ngồi dưới đất bắt đầu khóc lóc om sòm: "Thằng nhóc ác ôn, giết người rồi!"
"Mọi người mau đến xử trí công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166187/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.