Bạch Cầm Sương giật mình: "Sao thế? Kim Thư?"
Lâm Kim Thư cắn môi, không nên một tiếng.
Bạch Cẩm Sương cúi đầu, nhìn thấy Lâm Kim Thư đang nhìn chằm chằm vào phía sau mình.
Bỗng nhiên Bạch Cẩm Sương nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn thấy cảnh Hạo Đông dẫn theo một người quen thuộc đi về phía bên này, cẩn thận quan sát, không phải người phụ nữ kia là người có cùng ý tưởng đen tối với phương Quý Nhi ở Tây Minh Vũ ngày đó, Nghiêm Khả Như sao!
Khuôn mặt nhỏ của Bạch Cẩm Sương hoàn toàn đen lại, Cảnh Hạo Đông này muốn làm gì vậy, vẫn còn chê chuyện giữa mình và Khương Quý Nhi náo loạn chưa đủ lớn sao?
Hiển nhiên là Cảnh Hạo Đông cũng nhìn thấy Bạch Cẩm Sương và Lâm Kim Thư, bước chân cứng tại chỗ.
Xa xa anh ta nhìn thấy Lâm Kim Thư, ánh mắt có một loại thâm tình mà Bạch Cẩm Sương không nói nên lời.
Bạch Cẩm Sương thật sự muốn phỉ nhổ anh ta, anh ta dẫn bạn gái cũ tới, thế mà còn dùng ánh mắt đó nhìn Kim Thư nhà chúng tôi làm gì!
Lúc này, cô nhìn thấy cảnh Hạo Đông cúi đầu nói với Nghiệm Khả Như hai câu, Nghiêm Khả Như liền đi ra phía xa, đứng ở bãi có cách đó không xa chờ anh ta.
Bấy giờ Cảnh Hạo Đông mới đi về phía Bạch Cẩm Sương và Lâm Kim Thư.
Anh ta mím môi nói: "Đã lâu không gặp, Lâm Kim Thư!"
Bạch Cầm Sương nhíu mày, ái chà, không gọi là Kim Thư nữa sao!
Lâm Kim Thư không lên tiếng, Bạch Cẩm Sương lạnh giọng: "Ai không biết còn tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166186/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.