Nói đến đây sắc mặt của Tần Vô Đoan hơi đau buồn: “Nhưng mà, con không ngờ rằng sau khi quay trở về nước ở bên cô ấy vẫn là bạn trai. Con trước đây vẫn luôn không biết bạn trai của cô ấy là ai, đợi đến cuối cùng mới biết được thì đã muộn rồi. Bởi vì cô ấy sớm đã cùng với Tu Nhân kết hôn, ở bên ngoài gọi Tu Nhân là bạn trai, Tu Nhân lại càng không biết con và cô ấy đã quen biết nhau vài năm rồi”
“Đợi đến khi bọn con đều biết tất cả thì đã sớm không quay trở lại được nữa, Tu Nhân không biết con có cảm tình với cô ấy, vậy nên chuyện này không thể trách Tu Nhân, không thể trách Cẩm Sương, chỉ có thể trách ông trời không chiều lòng người. Bây giờ con cũng đang dần dần buông bỏ Cẩm Sương rồi, mẹ à, mẹ đừng trách cứ cô ấy nữa, con có thể thấy được Tu Nhân rất thích cô ấy, con hi vọng hai người có thể hạnh phúc bên nhau”.
Mặc Tổ Nhiên cười lạnh một tiếng: “Dù cho con nói có lý có cứ, nhưng mẹ cũng không thể nào tha thứ cho người phụ nữ làm con trai mẹ đau khổ còn cả ngày lượn đi lượn lại dưới mắt con được!”
Tần Vô Đoan bất đắc dĩ nhắm mắt lại: “Vậy mẹ muốn để Tu Nhân mất đi hạnh phúc ư?” Mặc Tổ Nhiên nghe đến đây trầm mặc.
Rất lâu sau bà mới lên tiếng: “Vô Đoan, con biết tại sao mẹ không muốn người mà con và Tu Nhân thích có quan hệ liên lụy không?”
Tần Vô Đoan lúc này tâm tình vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166177/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.