Bạch Cẩm Sương bật cười và nói: “Đâu có chế giễu anh, đang khen anh tốt mà!”
Ánh mắt Mặc Tu Nhân thoáng qua nét cười, anh nói: “Anh tốt như thế thì mau gọi một tiếng ông xã nghe xem!”
Bạch Cẩm Sương lập tức im lặng.
Mặc Tu Nhân quay sang nhìn Bạch Cẩm Sương thì thấy cô ngoảnh đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe, cổ cô cũng đã ửng đỏ lên.
Mặc Tu Nhân nhìn dáng vẻ xấu hổ như thế của cô thì tâm trạng trở nên cực kỳ tốt.
Tối đến, Ngụy Tuyết Hoa trở về chỗ ở của Quý Thanh Bình thì nhìn thấy Quý Thanh Bình đang nằm trên ghế sô pha chơi điện tử..
Bà ta nhớ đến tin mà bà ta đã nghe được ở nhà chủ của mình tối hôm nay thì đi qua, kéo Quý Thanh Bình dậy và nói: “Ngồi dậy, mẹ có chuyện muốn nói với con!”
Quý Thanh Bình nói với vẻ hơi khó chịu: “Con đang chơi điện tử, mẹ đừng kéo con, để lát nữa hẵng nói!”
Ngụy Tuyết Hoa hơi tức giận, nói: “Cả ngày chỉ biết chơi điện tử, chơi thứ đó thì có tương lai được không?”
Quý Thanh Bình đã thật sự thấy không vui, anh ta ngồi bật dậy, tức giận trừng Ngụy Tuyết Hoa và nói: "Ây dà, mẹ có phiền không hả?”
Ngụy Tuyết Hoa thấy không vui khi nhìn thấy dáng vẻ đó của con trai nhưng nói cho cùng thì đó cũng là con trai của bà ta, bà ta không có cách nào có thể giận anh ta thật.
Bà ta chau mày nói: “Chuyện mà mẹ muốn nói với con có liên quan đến Tống Ngọc Tiên, nếu con không nghe thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166176/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.