Tim Bạch Cẩm Sương hơi nảy lên, đây là... bữa ăn dưới ánh nến sao! Tối nay Mặc Tu Nhân thật sự là khiển có kinh ngạc không thôi. Cô đi đến trước bàn ăn, ánh mắt đã bị bữa tối thu hút.
Bữa tối rất đơn giản, có gan ngỗng Pháp, bò bít tết, đùi dê, đều trông rất tươi ngon, là cách làm kiểu Pháp.
Bạch Cẩm Sương nhìn bề ngoài thì thấy không tệ: “Trông có vẻ rất ngon!”.
Mặc Tu Nhân hơi đắc ý: “Là tôi làm đấy”.
Bạch Cẩm Sương ngạc nhiên quay đầu nhìn anh: “Hôm nay anh tự mình xuống bếp?”
Mặc Tu Nhân nghe thấy lời này, không biết nghĩ tới gì, giọng điệu hơi không được tự nhiên: “Không chỉ lần này!”. Bạch Cẩm Sương đột nhiên nhớ đến, lúc trước khi cô và Mặc Tu Nhân cãi nhau không vui, cô đến Đình Qua ăn món Tây với Tần Vô Đoan, thì hình như Mặc Tu Nhân đã từng một lần tự mình xuống bếp làm đồ ăn.
Nhưng sau khi cô về nhà, đồ ăn đã nguội cả rồi. Bạch Cẩm Sương cười gượng một tiếng, không nói gì.
Mặc Tu Nhân cũng không tiếp tục phá không khí, anh đã chuẩn bị rượu đó từ trước, rót cho Bạch Cẩm Sương một ly: “Thử xem, mùi vị của rượu này không tệ!”
Bạch Cẩm Sương hơi nhíu mày, cầm lên ngửi thử, mùi thơm rất nồng, ngửi thì thấy có lẽ là khá lâu năm rồi.
Cô lắc lắc rượu trong ly, nâng lên nhấp hai ngụm, mùi vị quả thật là không tệ.
Cô cười cười nhìn Mặc Tu Nhân: “Đúng là rượu ngon, ăn cơm thôi, tôi đói rồi!”
Mặc Tu Nhân gật đầu, bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166050/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.