Mặc Tu Nhân nói dứt lời, trực tiếp đưa tay ra cầm lấy móc điện thoại của Bạch Cấm Sương. Ngón tay hai người đụng vào nhau, bàn tay của Bạch Cẩm Sương khẽ rụt lại một chút.
Mặc Tu Nhân lấy được móc điện thoại, sau đó liền lập tức trực tiếp treo vào chiếc điện thoại màu đen ngay tại trước mặt Bạch Cẩm Sương.
Sau khi anh treo xong còn cầm điện thoại lắc hai lần trước mặt Bạch Cẩm Sương: "Thấy sao, nhìn đẹp ha!"
Bạch Cẩm Sương nhìn dáng vẻ khoe khoang của anh, nhịn không được mà nhếch môi: "Đẹp!" Trước đó cô còn sợ Mặc Tu Nhân sẽ không thích cơ! Bạch Cẩm Sương chỉ trong vòng mười mấy phút đã nấu xong mì trường thọ. Lúc này mới mười một giờ rưỡi.
Bạch Cẩm Sương nhìn thời gian, đặt mì trường thọ lên kệ để đồ, mở miệng nói: "Ăn thôi, bây giờ còn chưa đến mười hai giờ, phần chúc mừng sinh nhật này của tôi cũng tính là đuổi kịp giờ rồi!".
Mặc Tụ Nhân nghe thấy lời này, nhìn cô một cái rồi trực tiếp ngồi lên ghế đẩu cao bên cạnh kệ để đồ, bắt đầu ăn mì.
Bạch Cẩm Sương có chút kinh ngạc: "Anh không ra bên ngoài ăn sao?" Mặc Tu Nhân lắc đầu, giọng nói lạnh nhạt: "Không ra, bên ngoài nhiều người, ồn ào lắm!" Anh chính là muốn ở chung trong không gian nho nhỏ này với Bạch Cẩm Sương. Bạch Cẩm Sương cười khẽ: "Vậy được rồi, anh vui là được!".
Mặc Tu Nhân ăn một ngụm mì lớn, ngước mắt nhìn Bạch Cẩm Sương một cái: "Mì trường thọ của em làm rất là ngon!".
Mắt Bạch Cẩm Sương ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166025/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.