Bạch Cẩm Sương không sao nhẫn nhịn được, mặt tái mét nhìn cô ta, giọng điệu cũng không tốt: “Còn cho thêm giọt nữa vào, thế thì không còn. gọi đó là thiết kế đồ trang sức, mà gọi là thiết kế không đầu vào đâu! Cô đưa ra ý kiến, có thể đưa ra trên nền tảng bản thiết kế của tôi không! Còn nữa, ý tưởng là núi non sông nước không sai, nhưng không phải là thiết kế một ngọn núi, rồi thiết kế một giọt nước, mà là trên quan niệm nghệ thuật về núi non sông nước, nảy sinh linh cảm, rồi tiến hành thiết kế, nếu như cô không hiểu, có thể yên lặng chút không?”
Sắc mặt Quý Nhiên đột nhiên trở nên vô cùng khó coi, đến nụ cười cô luôn duy trì trên khuôn mặt cũng không thể duy trì được nữa.
Máy quay rời đi xa rồi, Quý Nhiên hạ thấp giọng điệu có chút khó chịu: “Bạch Cẩm Sương, cô có phải có thành khiến gì với tôi đúng không?”
Bạch Cẩm Sương cúi đầu vẽ bản thiết kế, không để ý đến cô ta.
Quý Nhiên tức giận nắm chặt hai tay vào nhau: “Bạch Cẩm Sương, cô đừng quá đáng qua, chúng ta là đối tác thiết kế, nên tôi cùng cô đưa ra ý kiến, cô đây là thái độ gì chứ?”
Bach Cẩm Sương khẽ nhướng mắt liếc nhìn c3ta một cái: “Tôi thái độ gì? Tôi chỉ nói sự thật mà thôi, tôi không hy vọng cô không hiểu lại giả vời như hiểu biết, hủy đi thiết kế của tôi, có vấn đề gì sao?”
| Biểu cảm trên khuôn, nếu như không phải máy quay vẫn có thể quay được biểu cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1165988/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.