Bạch Cẩm Sương giật mình! Hôm nay lúc cô thiếu chút nữa bị xe đụng quả thật là đang suy nghĩ chuyện của Mặc Tu Nhân và Qúy Nhiên.
Mặc Tu Nhân gần đây không trở về biệt thự số một Hương Uyển, bọn họ vốn là chia phòng để ngủ, cô rõ ràng vẫn ở trong phòng, ai cũng không làm phiền đến cô, nhưng mà cô lại cảm thấy không giống như vậy.
Gần đây, buổi tối lại bị mất ngủ. Tân Vô Đoan thấy Bạch Cẩm Sương không nói lời nào, cho là cô thâm chấp nhận rồi.
Anh ta tức giận nói: 'Cẩm Sương, nếu anh ta đối xử tệ bạc với em như vậy, em hãy chia tay với anh ta, anh sẽ chăm sóc cho em, được không?”
Bạch Cẩm Sương sửng sốt, ánh mắt nhìn Tân Vô Đoan có chút phức tạp: “Anh Vô Đoan, anh đang nói đùa gì thế!"
Tân Vô Đoan vẻ mặt nghiêm túc khác thường: "Anh không phải đang nói đùa, anh nói thật!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Cẩm Sương lạnh xuống: "Vậy em hy vọng, anh Vô Đoan sau này đừng nói như thế, em không cần ai chăm sóc cả, em có thể tự chăm sóc bản thân mình, còn nữa, anh ăn cơm xong rồi thì hãy về đi!"
Vẻ mặt Tân Vô Đoan cố chấp: "Anh không về, tối nay anh ở lại đây với em!"
Bạch Cấm Sương cau mày, so với Tân Vô Đoan còn cố chấp hơn: "Nếu như anh không về, bây giờ em lập tức đi làm thủ tục xuất viện!"
Tần Vô Đoan cuối cùng cũng phải thỏa hiệp.
Trên mặt thoáng chút ẩn nhẫn khổ sở: "Được, anh đồng ý với em, ăn xong anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1165956/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.