Tân Vô Đoan rốt cục thở phào nhẹ nhõm: "Cám ơn bác sĩ."
Tê Bạch Mai lẳng lặng liếc hắn một cái: "Anh làm thủ tục nhập viện đi, tôi đi xem cô ấy thế nào!" Tân Vô Đoan gật đầu. Bạch Cẩm Sương hôn mê không lâu, cô tỉnh dậy ngay sau khi ra khỏi phòng cấp cứu.
Cô mở mắt ra thì thấy Tê Bạch Mai đang ngồi nghịch điện thoại ở đầu giường. Vết thương trên người hơi đau, cô không khỏi khẽ hừ một tiếng: "Cô Tê!"
Tê Bạch Mai đặt điện thoại xuống ngay lập tức, nhìn cô: "Cô tỉnh rồi à? Cô thấy thế nào? Trong người có còn không thoải mái không?"
Bạch Cấm Sương nghe thấy giọng nói chất chứa sự lo lắng của cô, cười lắc đầu: "Không sao, mà sao cô lại ở đây?"
Tê Bạch Mai trợn mắt không vui: "Tôi lái xe ra ngoài thì nhìn thấy cảnh tai nạn ô tô. Cô bị một người đàn ông ôm vào lòng. Lúc đó tôi gần như sợ chết khiếp. Chính tôi và người đàn ông đã đưa đưa cô tới đây. Thật may là chúng tôi đến bệnh viện kịp, không thì tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho mình mất! " Bạch Cẩm Sương mỉm cười nhưng không có sức để nói chuyện, trong lòng cô vẫn có chút mệt mỏi.
Tê Bạch Mai bất ngờ nháy mắt nhìn Bạch Cấm Sương: "Mà này, anh chàng đẹp trai đấy có quan hệ gì với cô đấy?"
Bạch Cẩm Sương ngạc nhiên nhìn cô: "Cô không biết sao?”
Tê Bạch Mai hỏi thăm: "Tôi biết người này?"
Bạch Cẩm Sương sửng sốt, đúng vậy, Tân Vô Đoan trên trường học tập thâm lặng, rất nhiều người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1165955/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.