Sau vụ việc tối ngày hôm qua, khi biết được thân phận của Tử Du và Giang Lam thì cả 4 người đàn ông như đổi khác. Hôm nay lại hẹn hai cô đi ăn cơm, suốt bữa ăn thì nhìn hai cô với ánh mắt là lạ làm hai cô khó chịu.
- Nè, các anh hôm nay bị gì vậy rủ bọn tôi đi ăn lại ngồi nhìn đâu đâu không vậy.?
Giang Lam thật sự nuốt không trôi khi cứ bị nhìn chằm chằm như vậy.
- Tôi biết là tôi đẹp rồi không cần nhìn như vậy.
Tử Du cũng bực dọc không kém, cả bốn người họ bị bệnh hết rồi à, sau mà cứ như bị 🤪 hết vậy.
Buổi cơm chiều kết thúc mà mày hai cô hai vẫn nhíu chặt, bất lực bước ra hai con xe yêu dấu của mình. Thấy cô không để ý gì đến mình Thiên Hạo nói với theo:
- Em đi đâu vậy?
- Đua xe.
Lời nói vừa dứt thì Tử Du trên chiếc Ferrary chạy mất rồi lần lượt đến Giang Lam với chiếc BMW nối đuôi chạy mất hút để lại cả bốn người đàn ông với gương mặt ngơ ngác. Khi họ định hình lại mọi thứ thì hai cô đã đi được một đoạn khá xa rồi, họ chỉ lắc đầu cười...Tần Phong cứ suy nghĩ rồi buộc miệng nói đùa:
- Sinh viên ngày nay nghèo thật .... chỉ đi học tạm bằng BMW hay Ferrary thôi... em cũng muốn được nghèo thế này.
Nghe cậu nói mà ba người còn lại cười ha hả. Hai cô gái chạy một vòng quanh thành phố cũng thu thập được kha khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-anh-thuong-em-roi/3591968/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.