Năm Chiêu Thần vừa tròn 20 tuổi, xinh đẹp như hoa, thanh khiết ngọc ngà, cô vẫn luôn ở trong vòng tay che chở của Vương Tư Ngôn một bước không rời. Ai ai cũng biết Vương gia là gia tộc có danh tiếng, tuy anh và cha anh không hòa thuận, mâu thuẫn xảy ra triền miên nhưng anh dù sao vẫn là người có danh xưng được người khác kính trọng.
Tư Đàm bấy giờ mới nhận ra được, thiếu gia của cậu ta đã dành cho cô gái này một thứ tình cảm đặc biệt mà khó ai có thể thay thế nó. Dù sao cũng là người nuôi dưỡng Chiêu Thần, nhìn cô từng ngày một trưởng thành hơn cho đến bây giờ, không thể nào phũ nhận bản thân mình không có tình cảm. Cô luôn tự hào rằng mình có một người thân như anh, một người luôn sẵn sàng đứng ra bảo vệ cô trước mọi nguy hiểm ở bên ngoài.
Từ sau khi Chiêu Thần trưởng thành, tác dụng của cô đối với Nhục Chi Độc ngày càng tăng mạnh khiến Vương Tư Ngôn rất ít khi tái phát độc tố. Hôm nay cô có tiết học ngoại khoá ở trường, đang chuẩn bị lại quần áo, ngắm nghía mình trước gương. Anh đẩy cửa đi vào, vô tình nhìn thấy Chiêu Thần đang ngồi chải lại tóc, mái tóc đen dài gợn sóng đã ngang lưng rồi, vô cùng thướt tha.
"Chú. Tôi thế này có đẹp không?"
Cô nhìn anh chớp mắt, mong đợi được nghe anh khen ngợi mình. Nhưng con người của anh lẽ nào cô còn không hiểu rõ, nói năng không quá ngọt ngào, lại không phải kiểu dài dòng như người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi/2543526/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.