Hôm sau.
Lần đầu tiên trong suốt 13 năm ở bên cạnh Vương Tư Ngôn mà Chiêu Thần được một bữa dậy sớm hơn cả anh. Cô loay hoay đứng ở dưới bếp, mở tủ lạnh ra lục lọi tìm nguyên liệu định nấu bữa sáng cho anh. Bình thường cô thấy anh làm rất nhanh mà còn gọn, không hiểu sao đến tay cô lại bừa bộn thế này.
Cô tìm gần 15 phút mà vẫn chưa nghĩ ra nên nấu món gì. Sau một hồi, cô quyết định nấu súp gà làm bữa sáng, để anh ăn vào có nhiều dinh dưỡng một chút. Đồng hồ chỉ vừa điểm 6h sáng, cô hi vọng mình có thể làm xong trước khi Vương Tư Ngôn thức dậy. Mà lúc này anh đã dậy từ lâu rồi, đang vệ sinh cá nhân ở trên phòng.
Anh rón rén đi xuống lầu, nhìn qua gian bếp thấy Chiêu Thần đang vụng về làm bữa sáng mà phải cố nhịn cười. Cô xào thịt gà trước rồi mới cho nước vào, nhưng sau khi tới bước này xong thì tiếp theo không biết nên cho ngô vào trước hay cà rốt thái hạt lựu vào trước. Đứng đó gãi đầu, cô lẩm bẩm.
"Tiêu rồi. Là thứ nào trước đây?"
Đột nhiên có một vòng tay bất ngờ ôm Chiêu Thần từ phía sau, cô suýt nữa thì giật mình mà hét toáng. Vương Tư Ngôn gác cằm mình lên vai cô, vì anh cao hơn nên phải hơi khom người một chút.
"Cầu xin anh đi, rồi anh sẽ dạy em một khoá học nấu ăn miễn phí trọn đời."
Cô nghiêng đầu sang nhìn anh, tỏ vẻ bất mãn.
"Anh tự tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi/2543230/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.