Phòng nghiên cứu của Chiêu Thần ở gần một viện bảo tàng, từ nhà đến đó cũng mất khoảng 30 phút. Vương Tư Ngôn lái xe đưa cô đến, thấy nơi này có vẻ cũng khá cũ kỹ. Sau khi cô tốt nghiệp nhận được bằng chứng nhận thì được trường điều về đây làm việc. Cứ nghĩ viện nghiên cứu lớn thế nào, hoá ra lại sơ sài chưa có người dọn dẹp như vậy, khiến cô có chút thất vọng.
Chiêu Thần đứng ở trước cổng viện nghiên cứu, nhìn mấy bụi cỏ mọc um tùm hai bên mà cứ ngỡ đây là nơi đã bị bỏ hoang mấy chục năm rồi. Lúc Vương Tư Ngôn đi ra, anh còn kinh ngạc hơn cả cô.
"Đây là thứ gì vậy?"
Cô vẫn dán mắt mình vào cái cổng sơn cũ của viện, trả lời anh.
"Là viện nghiên cứu mà trường đã điều em về đây làm việc."
Anh cười khẩy một tiếng, vẻ mặt liền tối sầm lại.
"Đây cũng gọi là viện nghiên cứu được à?"
Nói xong, anh lấy điện thoại ra gọi cho Tư Đàm. Cậu ta gần đây bận điều tra thông tin về vụ xả súng lần trước ở ngoài biển, suốt ngày rút ở trong phòng làm việc. Ban đầu cậu ta không ở cùng với anh và Chiêu Thần, nhưng vì anh muốn tiện cho công việc hơn nên đã bắt cậu ta dọn đến sống cùng. Lúc ấy cô kịch liệt phản đối, vì không muốn có người làm cản trở không gian riêng tư của cô và Vương Tư Ngôn. Nhưng Tư Đàm cũng rất biết điều, ngoài việc cùng ăn cơm với cô và anh ra thì hầu như đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi/2543228/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.