Lúc Chiêu Thần vừa bước vào nhà, Vương Tư Ngôn cũng vừa từ phòng khách ra ngoài sân. Anh thấy cô đi vào với bộ dạng thất thần, tóc tai rũ rượi, trên tay còn đang cầm cây trâm cài tóc dính máu. Anh giống như một người mắc chứng bệnh rất dễ suy đoán lung tung, chỉ cần thấy cô có biểu hiện khác thường thì lập tức rối rắm cả lên.
Chạy đến chỗ của Chiêu Thần, anh cầm tay cô lên rồi hỏi.
"Có chuyện gì vậy? Em ổn không?"
Vương Tư Ngôn nói rồi nhìn xuống cây trâm đang nằm trong tay cô.
"Đây..."
"Em vừa gặp Tiêu Đình ở ngoài cổng."
Anh cau mày, trên mặt không thể che giấu nổi sự lo lắng và bất an. Tiêu Đình đối với Chiêu Thần mà nói, bây giờ chính là một người vô cùng nguy hiểm. Anh ta là con nuôi của lão Vương, là cánh tay đắc lực sẵn sàng vì ông ta mà không từ thủ đoạn. Nếu như cô lại mềm lòng, nhất định bản thân cô sẽ gặp nguy hiểm.
Thấy được sự lo lắng trong mắt Vương Tư Ngôn, cô ném cây trâm cài xuống đất, rơi vào bụi cỏ rồi nắm lấy bàn tay anh, cười nhẹ nhàng.
"Em không sao. Anh đừng lo."
"Sao anh có thể không lo được? Sức khỏe của em còn yếu, bây giờ tốt nhất đừng đi đâu hết."
Chiêu Thần gật đầu, ngoan ngoãn đi theo anh vào trong nhà. Từ sau khi xảy ra tai nạn ở bờ biển, Vương Tư Ngôn vẫn chưa đến tìm lão Vương để hỏi tội. Anh vẫn chưa biết Nhục Chi Độc trong cơ thể mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi/2543160/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.