Tóc của Chiêu Thần muốn được trở lại như trước không phải không có cách, hơn nữa Vương Tư Ngôn còn phát hiện ra được cách để cô có lại nguyên vẹn linh hồn như lúc ban đầu. Chuyện này giống như một vòng lặp, có lẽ ông Trời vẫn còn muốn thử thách anh nên mới để anh phải khốn khổ như vậy.
Lần trước gặp Tiêu Đình ở buổi gặp mặt các nhà nghiên cứu ở nhà hàng, anh ta đã gặp riêng anh ở ngoài ban công trên lầu hai. Nơi đây được thiết kế theo phong cách cổ điển, nên khi về đêm càng khiến cho người ta càng thêm hoài niệm. Khi ấy Vương Tư Ngôn đang đứng ở ban công, anh cảm thấy không khí của buổi tiệc không phù hợp với mình nên muốn ra ngoài tìm nơi yên tĩnh. Đưa mắt nhìn vào bên trong, Chiêu Thần vẫn đang cùng giáo sư Từ nói chuyện, hai người họ có vẻ khá ăn ý với nhau.
"Thoát khỏi sự khống chế của Nhục Chi Độc, dễ chịu hơn nhiều phải không?"
Vương Tư Ngôn quay mặt nhìn, thấy Tiêu Đình đang chậm rãi đi về phía này, trên tay còn đang cầm một ly rượu. Anh không có ý định né tránh anh ta, vì bản thân anh tự nhận thấy mình không có gì thua kém đến mức như vậy. Hai người nhìn nhau, cũng tỏ ra rất vui vẻ khi mời rượu nhau rồi cùng nhau uống cạn. Những lúc bình tĩnh như thế này, Vương Tư Ngôn mới nhận ra giữa mình và Tiêu Đình cũng có vài điểm khá giống nhau.
"Tại sao cậu lại đi theo ông ta?"
Đã từ rất lâu rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi/2543132/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.