Giọng Vương Tư Ngôn ôn hoà, anh nhìn sang Chiêu Thần đang ngượng đến đỏ mặt. Những lúc cô thế này anh thật sự rất muốn trêu cô, vì trông gò má của cô giống như quả cà chua chín vậy. Cô cụp mắt cười cười, nhỏ giọng.
"Con chào mẹ ạ!"
Hai người cùng nhau bày hoa và trái cây ra, sau đó còn ngồi xuống nhổ mấy bụi cỏ mọc xung quanh mộ. Sau khi xong xuôi, cả hai cùng nhau tay trong tay trở về, còn ghé công viên để đi dạo. Đến khi về nhà thì trời đã vừa tối. Vừa bước vào phòng khách, Chiêu Thần đã bất ngờ ôm lấy cổ của Vương Tư Ngôn rồi nhón chân lên hôn anh, hôn rất sâu. Đây là lần đầu tiên anh thấy cô chủ động như vậy, tuyệt nhiên không thể bỏ lỡ. Anh ôm lấy eo cô, lưỡi bắt đầu đi vào khoang miệng rồi luồng lách, sau đó quyện cùng với lưỡi của cô tạo ra âm thanh ngọt ngào.
"Hôm nay muốn dụ dỗ anh?"
Chiêu Thần nhìn anh, đôi mắt sáng như vì sao ấy ngập tràn ý cười.
"Không phải dụ dỗ, mà là mời gọi."
Vương Tư Ngôn cong khoé môi, ánh mắt màu đen sậm ấy dần tối lại, nói rồi lập tức bế Chiêu Thần lên người mình.
"Vậy thì anh chỉ đành nhận vậy."
Anh bế cô ngồi lên bàn rồi hôn cuồng nhiệt, nụ hôn dồn dập này làm Chiêu Thần thật khó để bắt nhịp theo, hai tay cô bất giác bám vào phía sau, chạm vào vài món đồ linh tinh rồi làm ngã nó, tạo ra âm thanh vui tai. Cô vẫn còn nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi/2542277/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.