Lãnh Tư Hàn tiến vào, phẩy tay một cái, mấy người vệ sĩ phía lên chạy vào và giữ lấy tên đại ca. Còn hắn, hắn chạy thật nhanh tới chỗ Tiểu Bạch Thỏ đang ngồi, cúi xuống xem cô có sao không. 
" Chú...."-Bạch Vi vừa thấy chú tới, cô liền buông lỏng người, lúc này những vết thương trên người mới bắt đầu đau. 
" Không sao, tôi tới rồi." 
Nhìn thấy những vết xước liên tiếp trên người Tiểu Bạch Thỏ, anh mắt của hắn liền thoáng vẻ đau xót. Lãnh Tư Hàn, ôm cô nhóc của mình vào lòng, ân cần lấy chiếc áo khoác của mình, khoác lên người cô để che những quần áo bị xé. 
Phía Đường Hoa, cô nhóc có vẻ mạnh mẽ hơn Tiểu Bạch Thỏ kia rất nhiều. Thấy người lớn vào, biết được kia là chú hàn mà bạn mình hay nhắc tới, liền biết được cứu rồi. Nhưng chiếc áo cô đang mặc cũng bị mấy tên kia đánh cho không còn hình thù gì, lộ cả áo trong, khiến cô nhóc có chút ngại, không dám quay lại. 
Lục Hạo định đi tới xem cô nhóc kia có sao không, thì bị Nhất Trí Dương kéo tay giữ lại. 
" Để cháu ra xem bạn ấy có sao không." 
Nhất Trí Dương thấy Đường Hoa cứ quay lưng lại với họ mãi, liền hiểu ra chút. Buông cây gậy trên tay, đi tới chỗ Đường Hoa đang ngồi. Cậu nhóc đi ra trước mặt cô, nhìn thấy những vết trầy xước, và đôi tay cứ ôm ngực của cô, liền hiểu.Nhất Trí Dương liền lấy áo khoác ngoài của mình, đưa cho Đường Hoa. 
" Cho cậu mượn đấy." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-tu-nho/2688018/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.