" Con mẹ của màu đã dám lén lút tao qua lại với người đàn ông khác suốt bao nhiêu năm nay! Bà ta sinh ra mày cũng là thứ tạp chủng! Mày không phải là con của tao!"
Hình một người đàn ông cũng đã tuổi 40 liên tục buông những lời chửi rủa thậm tệ xuống một cô gái nhỏ, khắp người đầu những vết thương, gầy gò đáng thương.
" Bố, bố đừng bán con đi mà! Vi Vi sẽ ngoan, sẽ không đòi đi học nữa! Bố đừng bán Vi Vi cho mấy chú đó mà!"
" Thứ tạp chủng như mày, chỉ đáng làm vật thế nợ cho tao mà thôi! Cút đi!"
Thân thể đứa trẻ của Bạch Vi mang đầy những vết xước, vết bầm tím do cơn giận của người cha kia mang lại, dôi tay nhỏ dù run rẩy nhưng vẫn không ngừng ôm chặt lấy ông. Nhưng cơ thể nhỏ không thể đánh lại sức chả những người đàn ông, cô bé vẫn cứ bị bọn chúng lôi đi không thương tiếc.
" Con nhỏ chó chết này! Dám ăn trộm đồ ăn của bọn tao! Mau cầm chỗ này, ra ngoài kia bán bằng hết cho tao! Không bán được gì thì đừng trách! - mấy tên lưu manh không thương tiếc gì, liên tục quật những chiếc dây thừng lên cơ thể gầy gò của cô gái nhỏ, mặc cho cô bé đang khóc lóc, co rút người lại vì đau, vì lạnh.
Xung quanh của Bạch Vi lúc này bao trùm một màu đen, cảm giác thật lạnh lẽo. Cô nhóc nhỏ mặc trên mình bộ đồ rách rưới run rẩy co rút người lại, những giọt nước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-tu-nho/2687941/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.