Bạch Vi như cảm nhận được giọt nước mắt trên chương mặt của bản thân, liền nhanh chóng quay người vào trong.
Lãnh Tư Hàn thấy biểu hiện này của cô, liền biết có lẽ bây giờ cô cũng không vui, nhưng việc cần làm bây giờ là nên gọi bác sĩ xem cô có sao không.
" Để tôi đi gọi bác sĩ đến."
Bạch Vi vẫn nằm im, không thèm trả lời hắn. Nói thật thì bây giờ cô cũng không biết nên hỏi hắn như nào mới phải.
Chỉ trong vài phút, Lục Hạo đã nhanh chóng kiểm tra cho cô.
" Huyết áp và mọi thứ đều ổn. Đợi sáng mai đưa cô ấy đi siêu âm và chụp X-quang kiểm tra nữa là được."
" Được, cảm ơn cậu."
" Không có "
Sau khi Lục Hạo đi ra khỏi phòng, Lãnh Tư Hàn liền tiến tới phía Bạch Vi nãy giờ vẫn đang năm im, không nói với hắn một lời nào.
" Tiểu Bạch Thỏ, em muốn ăn cái gì không? Tôi mua cho em?"
“…”
" Vậy em có khát không? Tôi rót nước cho em rồi này."- hắn đưa ly nước tới trước mặt cô.
" Cảm ơn."
Bạch Vi nhận lấy ly nước, nói một câu cảm ơn yếu ớt với Lãnh Tư Hàn, nhưng vẫn không thèm ngước mắt lên nhìn hắn.
" Chuyện ở quán cà phê…em đừng hiểu lầm."
Bây giờ Lãnh Tư Hàn mới dám ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường bệnh của cô, tội lỗi mà giải thích.
" Chuyện chú và cô ấy ở đó, rõ như vậy tôi còn có thể hiểu lầm hay sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-tu-nho/2687939/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.