"Công việc của anh đã giải quyết xong chưa?"
Lạc Kỳ nhẹ nhàng hỏi, lúc thấy Vi Vũ đang đứng ở ngay bếp gọt trái cây lại càng thêm yêu thích, ôm anh từ phía sau. Nghe cô hỏi chuyện công việc, Vi Vũ lại nhớ đến những gì Vu Vi Khởi nói mà trở nên trầm tư, chỉ gật đầu một cái. Khu đất đó được anh chọn để xây mộ phần cho cha mẹ đã lâu. Vì ông ấy có hai người vợ, lúc mất được chôn ở giữa mộ phần mẹ anh và mẹ anh ta.
Nói là như vậy, nhưng trên thực tế ba ngôi mộ cũng cách nhau một khoảng khá xa, trên một mảnh đất rộng. Trải qua biến đổi của thời gian, đối diện nó được xây dựng lên nhiều nhà hơn cùng với các cửa hàng mua sắm và mở rộng đường đi. Vậy nên, khu đất đó đột nhiên trở thành khu đất vàng được săn đón.
Nghĩ đi nghĩ lại, Vi Vũ không hay mình đã cứa lưỡi dao vào ngón tay chảy máu. Đến khi Lạc Kỳ phát hiện ra thì kêu lên.
"Vi Vũ! Anh chảy máu rồi!"
Lúc này anh mới giật mình nhìn xuống, đầu ngón tay đang chảy máu được cô ngậm chặt rồi lấy băng dán vào.
"Anh đang nghĩ gì vậy? Không cẩn thận gì hết!"
Anh cười nhẹ một tiếng, trong lòng trở nên nặng nề đến mức khó tả. Dường như vết thương ở đầu ngón tay không quá mức khiến anh phải để tâm và xao lãng suy nghĩ của mình.
Cả một đêm nhìn thấy Vi Vũ khác thường như vậy, trong lòng Lạc Kỳ cũng không thoải mái dễ chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-3-ma-cham-moi-ke/2946453/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.